Diễm Trang biết là bàn tay của ông Vinh đã vào được trong quần jean, hiện lòng bàn tay thì đang ốp trọn vẹn trên bờ mông của mình, nhưng cô chỉ rên “Ưm…” nhẹ một tiếng chứ không có gì là phản ứng cả. Điều này cũng làm cho ông Vinh lấn sân tiếp tục phát triển mạnh mẽ hơn, ông dùng bàn tay trượt hẳn vô trong quần lót, để hai làn da của ông Vinh và Diễm Trang tiếp xúc trực tiếp với nhau không còn ngăn cách. Bây giờ thì không có gì là không thể phủ nhận nữa, ông Vinh thoải mái mà xoa bóp từng thớ tịt mịn màng mát lạnh của người phụ nữ trẻ mà không hề sợ bị la mắng của Diễm Trang. Lúc này thì cơ thể của cả hai đã nóng ran lắm rồi, Diễm Trang không thể chịu đựng thêm được nữa, ánh mắt thì ngây dại, đờ đẫn ra nên cô cất tiếng nói