Ông Vinh nói dứt câu thì ông không còn là ve vuốt như ban đầu nữa, mà chuyển qua xoa bóp mạnh hơn, ông cũng hẩy hẩy mông mình, sao cho dương vật ông thút vào con chim non bé nhỏ nghe phập phồng bởi tiếng của vải quần, nhưng cũng làm cho cả hai rần rần nóng ran trong người. Ông biết là cơ hội trời mưa giông bão khó gặp lắm, nên ông làm lều luôn, ông hôn hít chậm chạp trên đôi môi mọng nước của Diễm Trang, bàn tay thì thay đổi xoa bóp từng tư thế, mông của ông thì hẩy hẩy một lúc một mạnh dần, đồng thời eo ông cũng chuyển qua chuyển lại, có lúc quay theo kiểu kim đồng hồ như thể mũi khoan ngoáy ngoáy sâu vào trong. Diễm Trang bây giờ đã dần cảm nhận được cái khúc thịt kia là gì, nó cứng cáp hơn nhiều so với lúc trước và càng to lớn dần lên nữa. Ông Vinh thấy cử chỉ và hành động của Diễm Trang đối với mình thân mật hơn trước, thì ông không phải cần câu nể gì nữa, Ông Vinh đợi cho tiếng gầm rú của sấm sét kế tiếp đến, thì ông xích thân mình ra ngoài một chút, đồng thời dùng cánh tay phải rắn chắc của ông vòng qua eo đưa bàn tay phải vào phần bụng dưới gần rốn của Diễm Trang mà xoa bóp liên hồi. Ông Vinh nứng tợn và thèm cơ thể non trẻ này lắm rồi, ông lấy hết can đảm nói thầm thì bên tai Diễm Trang:
-Diễm Trang ơi!
-Dạ! Có gì không bác?
-Bác với cháu… Chúng mình vào phòng ngủ của bác có được không?
-Nhưng… Cháu… Cháu sợ…