Tú mở cửa phòng bước vào, nhìn Thảo với đôi chân trần, chiếc áo ngủ hai dây màu trắng hững hờ ngắn đến mông, Thảo không mặc áo lót ở nhà và cái quần lót lọt khe ẩn hiện bên trong làm nó thấy rạo rực. Thảo đang bế con thấy Tú đứng ngắm nhìn mình, cô nói với giọng tỉnh bơ :
– Sao hôm nay anh lại đến tận nhà em vậy? Lại còn vào tận nhà nữa.
– Anh không thể đến được à? – Tú thấy thái độ của Thảo có vẻ khác
– Chẳng ai cấm cả, nhưng em thấy ngạc nhiên nên hỏi.
– Sao cả tối qua anh nhắn tin em không trả lời? Em có biết là em đi chơi anh lo lắm không?
– Em đi chơi với bạn thì có gì mà anh phải lo. Anh định cấm em đi chơi với bạn à? – Giọng Thảo tỏ ra hơi thái độ.
– Anh không cấm, nhưng em phải nhắn trả lời lại anh chứ?